Suy Ngẫm Marcus Aurelius Pdf

Suy Tưởng

Tác giả Marcus Aurelius Antoninus
Bộ sách Tinh Hoa tri thức
Thể loại Triết học
Tình trạng Hoàn Thành
Định dạng eBook điện thoại pdf epub azw3
Lượt xem 7571
Từ khóa eBook điện thoại pdf epub azw3 full Marcus Aurelius Antoninus Tinh Hoa trí thức Triết Học tư Tưởng kinh Điển
Nguồn tve-4u.org

*

Đất nước chỉ hạnh phúc bao giờ người thế quyền đổi thay triết gia với triết gia thành nhà cố quyền.

Bạn đang xem: Suy ngẫm marcus aurelius pdf


Nghe nói Marcus Aurelius yêu thích trích dẫn câu nói trên của Plato, cùng những ai đã từng viết về ông cực nhọc cưỡng lại vận nó vào bạn dạng thân Marcus. Với tất nhiên, ví như là đi tìm kiếm ông vua-triết gia của Plato bằng xương bằng thịt thì họ cũng khó tìm được ai xuất sắc hơn Marcus, người kẻ thống trị Đế quốc La Mã gần hai thập niên, và là tác giả cuốn Meditation (Suy tưởng) bất hủ. Thế nhưng danh hiệu này có thể chắn bản thân Marcus sẽ chưng bỏ. Ông không bao giờ nghĩ mình là 1 trong triết gia. Ông chỉ tự nhận là 1 trong học trò cần mẫn và người thực hành thực tế chưa tuyệt đối của một triết thuyết do những người dân khác lập ra. Còn về ngôi vua, nó đến một cách gần như là tình cờ. Lúc Marcus Annius Verus sinh ra, năm 121 CN, đều người xuất hiện đã tiên lượng một sự nghiệp sáng chói vào Viện Nguyên lão của bộ máy cầm quyền. Họ tất yêu nào đoán được số phận đã giành riêng cho ông ngôi hoàng đế, cùng trong trí tưởng tượng của mình không thể nào bao gồm cảnh tượng người kị sĩ đồng cô độc giơ tay vẫy chào bọn họ từ bên trên đỉnh đồi Capitol La Mã qua hai nghìn năm1.

Marcus hiện ra trong một gia đình hết sức danh giá. Năm ông ra đời cũng là năm ông nội ông giữ lại chức Chấp thiết yếu quan nhiệm kì trang bị hai, chức vụ cao nhất về lí thuyết sinh sống La Mã, mặc dù lúc đó tầm quan trọng đặc biệt của dịch vụ này chỉ gồm tính nghi thức. Cùng ông nội ông sẽ nuôi dạy ông, vì phụ vương ông mất lúc ông còn siêu nhỏ. Vào Suy tưởng, Marcus nói tới tính phương pháp của cha mình theo hồ hết gì ông nhớ được hoặc nghe người khác nhắc lại, các hiểu biết của ông về người cha chắc là trường đoản cú những câu chuyện được nghe đề cập hơn là từ trí nhớ của bao gồm ông. Về phần lớn gì còn lại trong thời thơ ấu và niên thiếu của ông, bọn họ biết nhiều hơn thế trong Suy tưởng một chút. Tiểu truyện của ông trong dòng gọi là Historia Augusta (một tác phẩm lạ thường và không tin cậy vào cuối cầm cố kỉ thiết bị 4, có lẽ rằng dựa trên hàng loạt tiểu sử bị thất lạc vị nhà viết tiểu sử nắm kỉ thứ 3 Marius Maximus biên soạn) nhắc với bọn họ rằng ông là một trong cậu nhỏ bé nghiêm túc, mê thích đấu quyền, vật, chạy với nuôi chim ưng, rằng ông đá cầu tốt và đam mê săn bắn. Mọi thú vui như thế chẳng có gì là lạ tại một thanh niên thuộc thế hệ thượng lưu.

Quyển 1 của Suy tưởng lướt qua việc học tập của Marcus, cùng qua bức ảnh đó bạn có thể hình dung việc giáo dục đào tạo thanh niên thượng lưu giữ thời kì đó như vậy nào. Những người thầy thứ nhất của ông, như bạn thầy không nêu thương hiệu trong Suy tưởng 1.5, có lẽ là đầy đủ nô lệ, dựa vào họ nhưng ông nuốm sơ được cách đọc với viết. Vào một trong những thời kì muộn rộng ông được trao cho số đông vị thầy riêng để học văn chương, quánh biệt chắc hẳn rằng là Aeneid - bản anh hùng ca to con của Virgil. Mà lại văn chương chỉ nên bước sẵn sàng cho mục chính yếu - khoa hùng biện, chìa khóa lấn sân vào sự nghiệp chủ yếu trị dưới thời đế chế cũng giống như trước đó dưới thời cộng hòa. Bên dưới sự chỉ dạy dỗ của một nhà hùng biện lão luyện, Marcus bước đầu với những bài tập ngắn trước lúc tiến cho tới những bài hùng biện tầm cỡ, trong đó ông được yêu thương cầu đảm bảo an toàn bên này hoặc vị trí kia trong một vụ kiện tụng tưởng tượng hoặc cụ vấn cho một nhân vật lịch sử vẻ vang kiệt xuất giữa những bước ngoặt sự nghiệp của ông ta (Caesar tất cả nên thừa Rubicon không? Alexander gồm nên quay trở về Indus không? nguyên nhân nên hay là không nên).

Việc đào tạo như vậy được tiến hành bằng giờ đồng hồ Hi Lạp và tiếng Latin. Vị ít nhất từ đầu thế kỉ trước tiên trCN, giai cấp thượng lưu La Mã đã dùng hai ngôn ngữ cơ bản, và Marcus nói và viết giờ đồng hồ Hi Lạp chắc chắn cũng trôi tan như giờ đồng hồ Pháp của giới quý tộc Nga ráng kỉ 19 tốt tiếng Hán của một viên triều thần Nhật bản thời đại Heian2. Chắc hẳn Marcus đang đọc IliadOdyssey của Homer và những bi kịch của Euripides tuy nhiên song cùng với Aeneid và nghiên cứu và phân tích những bài bác diễn văn của nhà hùng biện bậm bạp Athens là Democthenes thâm thúy như phần lớn diễn văn của chính khách La Mã Cicero. Bao gồm những công ty văn cùng nghệ sĩ Hi Lạp đã tạo thành thành giới trí thức tinh hoa nghỉ ngơi thủ đô; khi vào cuối đời hoàng đế nói chuyện với Galen, y sĩ của triều đình, ông sẽ nói bởi tiếng mẹ đẻ của ông thầy thuốc3. Đặc biệt, giờ Hi Lạp vẫn là ngôn ngữ phổ biến trong triết học. Vào thời điểm cuối thời cùng hòa với đầu đế chế, những nhà văn như Lucretius, Cicero với Seneca đã thao tác làm việc để tạo nên một loại văn chương triết học bằng tiếng Latin với đã thành công lớn.

Nhưng gần như nhà tứ tưởng mập - Plato, Aristotle, Theophrastus, Zeno, Chrysippus, Epicurus, v.v. - tất cả đều là tín đồ Hi Lạp. Nghiên cứu và phân tích triết học tập một biện pháp nghiêm túc yên cầu phải không còn xa lạ với đồ vật tiếng mà họ viết v hầu hết thuật ngữ mà họ sáng tạo ra. Vì thế Marcus đã soạn Suy tưởng của ông bởi tiếng Hi Lạp thật tự nhiên và thoải mái trôi chảy.

Năm 137, lúc Marcus 16 tuổi, xảy ra một sự khiếu nại quan trọng. Đương kim hoàng đế là Hadrian không tồn tại con. Trước đó một năm vua lâm trọng bệnh, và rõ ràng là ông cần thiết sống mãi (sic4). Hadrian được thừa hưởng ngai tiến thưởng từ

vua đời trước là phụ thân nuôi, với là người có họ xa cùng với ông, Trajan. Theo gương Trajan, Hadrian đã chỉ định nhà quý tộc lỗi lạc Lucius Ceionius Commodus kế vị ông. Nhưng mà nãm 137 Ceionius mất đột nhiên ngột, cùng Hadrian phải tìm fan kế vị khác. Ông chọn nguyên lão Antoninus, với đk là Antoninus sẽ phải nhận Marcus (cháu trai họ) và nam nhi của Ceionius là Lucius Verus, khi ấy mới 7 tuổi làm bé nuôi. Marcus rước họ của phụ vương nuôi, và vươn lên là Marcus Aurelius Antoninus.

Hadrian băng hà vào thời điểm năm sau, giữ lại Marcus đứng ở hàng đầu những người thừa kế ngai vàng vàng. Học tập vấn của ông và của Verus, thanh niên hơn, hiện nay là vấn đề được niềm nở hơn nhiều, và rõ ràng sức lực lao động đã không hề uổng. Để được đào tạo và huấn luyện hùng biện bởi tiếng Hi Lạp, ông được phó thác cho Herodes Atticus, một nhà hùng biện Athens khôn xiết giàu có, nhưng những mối quan hệ bão táp của ông cùng với gia đình, đồng bào và ngay cả với triều đình hoàn toàn có thể cung cấp đủ tài liệu cho 1 vở ca kịch dân dã (soap opera). Thầy dạy dỗ hùng biện tiếng Latin của ông là Marcus Cornelius Fronto, một nhà hùng biện xuất sắc đến từ Cirta làm việc Bắc Phi. Do một sự tình cờ của số phận, các bức thư Fronto giữ hộ Marcus vẫn còn đến ngày nay, với chúng cho thấy mối quan liêu hệ thân thiết giữa thầy cùng trò. Bọn chúng cũng gợi mang đến ta thấy nỗi luyến tiếc nuối của Fronto thấy lúc Marcus tách khoa hùng biện nhằm đi sâu phân tích triết học.

Quyển 1 của Suy tưởng bày tỏ lòng tôn kính nhiều nhà triết học mà Marcus học được, dù chủ yếu thức hay là không chính thức, trực tiếp sau học giỏi nghe trải qua không ít người khác.

Xem thêm: Lá Vú Sữa Chữa Bệnh Tiểu Đường Thai Kỳ Ăn Vú Sữa Được Không?

Marcus cũng đã học được không ít điều từ bên ngoài lớp học. Trong huấn luyện về những vụ việc luật học và thiết yếu trị, có một lối học nghề/truyền nghề (apprenticeship) không đồng ý đã gắn người trẻ tuổi quý tộc với những nhân đồ kì cựu của làng hội, những người dân như Junius Rusticus, mà tác động đối cùng với Marcus được ghi lại trong 1.7. Nhưng ảnh hưởng lớn nhất chắc chắn rằng là từ thân phụ nuôi của Marcus, Antoninus Pius. Dĩ nhiên Marcus đã tận mắt chứng kiến những khi Antoninus tiếp các đại sứ, xử những vụ kiện và đọc (cho thư kí ghi) mọi bức thư gửi các người phó của ông. Trong khi đó vị thế hoàng thái tử của Marcus được báo hiệu trải qua nhiều dấu hiệu. Năm 140 (khi 19 tuổi) ông lãnh chức tổng tài cùng được tái cử vào thời điểm năm 145. Thuộc năm này ông cưới đàn bà của Antoninus là Faustina, nhưng mà ông viết lời ca tụng trong Suy tưởng 1.17.

Cuốn Lịch sử Suy tàn và Sụp đổ của Đế quốc La Mã của Edward Gibbon diễn tả triều đại của Antonius “cung cấp rất không nhiều tài liệu đến lịch sử, rộng là đánh dấu những tội ác, hầu như chuyện điên rồ với những bất hạnh của nhân loại”. Nó cung ứng tài liệu về tiểu sử của Marcus cũng tương đối ít như thế. Từ năm 145 mang đến năm 161 họ biết siêu ít về những hoạt động của Marcus, và chỉ biết nhoáng qua sự phát triển nội chổ chính giữa của ông từ gần như thư từ trao đổi giữa ông với Fronto. Nhưng mà hai rất đã chi phối phần còn lại của cuộc đời Marcus - triều đình và triết học tập - bên cạnh đó được đánh giá chính ở thời khắc này. Không tồn tại bằng triệu chứng nào về việc Marcus trải qua điều gì như là 1 sự “cải đạo” sang triết học, như nhiều nhân vật cổ truyền khác đã từng nghiệm (hay chịu ảnh hưởng) nhưng cụ thể từ giữa cho cuối trong thời điểm 140 triết học ngày càng đổi mới trung tâm cuộc sống của ông.

Ngày 31, tháng Tám năm 161, Antoninus qua đời, giữ lại Marcus là bạn thừa kế tốt nhất của ông. Marcus ngay lập tức lập tức hành vi để triển khai điều hình như là ý định lúc đầu của Hadrian (có lẽ đã bị Anthoninus lờ đi) bằng phương pháp chỉ định fan em nuôi, Lucius Verus, làm cho đồng nhiếp chính. Tính giải pháp của Verus chịu các thiệt thòi lúc so cùng với tính cách của Marcus. Số đông nguồn tư liệu cổ, nhất là Historia Augusta có xu thế vẽ anh ta như 1 kẻ thái hóa tự nuông chiều chiều mình - gần như là một Nero khác. Điều này chắc rằng không công bằng, ít nhất nó rất khác hình hình ảnh của anh ta mà chúng ta có được từ đông đảo hồi ức của chính Marcus, trong Suy tưởng. tuy nhiên, có thể thấy rõ rằng Marcus đang hành xử như 1 hoàng đế bầy anh trên thực tiễn chứ không chỉ có trên danh nghĩa. Sẽ là đáng ngạc nhiên nếu ông không làm như vậy. Ông to hơn gần chục tuổi, và được chính phiên bản thân Antoninus đào làm cho ngôi vị ấy.

Vậy ông vua-triết gia này là nhà thống trị thuộc loại nào? chắc rằng không khác mấy với đều bậc nhiệm kỳ trước đó của ông như fan ta mong mỏi đợi. Tuy nhiên một hoàng đế về lí thuyết là người dân có toàn quyền, nhưng khả năng của ông kiểm soát chính sách trong thực tế bị tiêu giảm hơn nhiều. Phần đông thời gian của ông phải dùng để làm xử lí những vấn đề trên thực địa: tiếp sứ từ các thành phố khủng của đế quốc, xử phổ biến thẩm hồ hết vụ án hình sự, trả lời thắc mắc của các tổng trấn, với xử lí solo thỉnh nguyện của các cá nhân. Ngay cả với khối hệ thống bưu trạm công của đế quốc, tin tức phải mất quá nhiều tuần lễ mới từ nước ngoài vi về cho được trung tâm, những chỉ dụ của hoàng đế mất quá nhiều thời gian để đi xuống trải qua nhiều cấp truyền. Trong khi quyết định của nhà vua có hiệu lực thực thi hiện hành pháp lí, thì việc thực hiện pháp luật phần lớn nằm trọn vào tay tổng trấn các tỉnh, nhưng mà sự tận tụy của họ bị ánh hưởng bởi vì tình trạng thiếu thốn khả năng, tham nhũng hay như là một mong muốn dễ nắm bắt là tránh làm mất lòng giới quyền cầm ở địa phương.

Chúng ta tất cả dịp xem qua những bổn phận từng ngày của Marcus từ bằng chứng của không ít quyết định còn được giữ giàng trong thư từ, các bản khắc và các bộ luật. Văn bản pháp chế độ còn sót lại cho biết một mối thân thiết nhất định tới sự việc giải phóng nô lệ và hồ hết quy định liên quan đến giám hộ con trẻ mồ côi. Đã tất cả nhiều nỗ lực gắn việc trước tiên với những niềm tin triết học của Marcus, và bài toán thứ nhị với hầu hết kí ức của riêng biệt ông về một tuổi thơ thiếu hụt cha. Nhưng vẫn còn đấy vấn đề là chế độ này từng nào phần là do chính Marcus, với nó khác mang đến đâu so với chế độ của vị tiền bối của Marcus, Antoninus. Chắc rằng thú vị hơn là hầu hết nét nhân biện pháp của Marcus đuợc mô tả rõ trong việc soạn hồ hết tài liệu của hoàng đế, ở kia ta thấy sự chú ý đến từng chi tiết và một sự lừng khừng trong sử dụng ngôn từ có vẻ làm cho Marcus biệt lập với các vị tiền bối của ông. Không có nét không giống biệt bất ngờ trong người sáng tác của Suy tưởng và bạn học trò của Fronto, rất nhiều bức thư còn sót lại của ông thầy này cho thấy thêm sự nhấn mạnh vấn đề yêu cầu sử dụng từ ngữ tinh tế nhất.

Một trong những ưu tiên của Marcus là bảo trì mối quan lại hệ xuất sắc với Viện Nguyên lão. Mục tiêu là bít giấu đi tính tuyệt vời nhất của quyền bính hoàng đế: để giữ lấy cái bề ngoài của - và đôi khi chắc hẳn rằng là để đã có được trong thực tiễn - sự đồng thuận cùng hợp tác. Một trăm thời gian trước giới quý tộc có lẽ đã mơ về việc hồi sinh một nước cùng hòa (một số chắc chắn là đã làm). Nhưng vào ráng kỉ đồ vật 2 cụ thể là ko có chiến thuật thay vắt cho cơ chế này. Viện Nguyên lão mong đợi sự tôn trọng trong làng hội và hi vọng có được tác động sau hậu trường, những hoàng đế “tốt” chuẩn bị sẵn sàng hợp tác. Vào việc xây dựng các thống trị thượng giữ (sic), Marcus theo sát bước chân Antoninus với Trajan, rộng là Hadrian, tình dục của ông này cùng với Viện Nguyên lão đầy gai góc. Và bao gồm điều này cùng với nhiều điều khác, đã khiến cho ông có tiếng là 1 trong những chính khách nhân hậu độ lượng. Một hoàng đế rất có thể làm theo ý thích khi đang còn sống, nhưng thiết yếu những đơn vị sử học là nguyên lão nghị viện - như Cornelius Tacitus giữa những năm 120 tuyệt Cassius Dio thuộc nắm hệ sau thời điểm Marcus đi đời mới là những người dân có tiếng nói cuối cùng.

Một nghành nghề dịch vụ khác, trong đó chính sách của Marcus tiếp tục chính sách của các tiền bối của ông liên quan đến một giáo phái nhỏ dại và kì dị được biết như những người Cơ Đốc giáo. Trong cụ kỉ sau họ đang trở thành một vấn đề ngày càng béo cho tổ chức chính quyền của đế quốc, cùng sự trông rất nổi bật của bọn họ trong thời của Marcus đã khiến một Celsus làm sao đó công bố phản đối táo bạo mẽ; một trong những phần của chiến thắng Chống những người dân Cơ đốc của ông này vẫn tồn tại lại đến ngày nay. Giáo phái này chạm chán phải sự khinh thường bỉ tự những trí thức hạ cố quan tâm đến nó (thầy dạy dỗ của Marcus, Fronto, ví dụ là một trong những này), và sự nghi hoặc và thù địch từ những dân thường cùng nhà núm quyền. Sự ghét bỏ những người Cơ Đốc bắt đầu từ chỗ chúng ta không thừa nhận các vị thần mà cộng đồng phủ quanh họ thờ cúng. Sự “vô thần” của mình - vấn đề họ từ bỏ chối đồng ý bất kì vị thần như thế nào khác ko kể vị thần của mình - gây nguy nan cho phần lớn láng giềng của họ cũng như cho bản thân họ, và bài toán họ không sẵn lòng quá nhận đặc thù thần thánh của hoàng đế đã đe dọa trật tự buôn bản hội và phúc lợi ở trong phòng nước.

Cơ Đốc trở thành phạm pháp từ đầu thế kỉ trang bị 2, khi một chất vấn của Pliny-Trẻ (khi chính là tổng trấn Bithynia thuộc Tiểu Á) gợi ý hoàng đế Trajan lập ra một chính sách chính thức: khi những người Cơ Đốc còn chưa bị tầm nã nã, phần lớn ai trường đoản cú thú tin theo nó có khả năng sẽ bị hành hình. Mà lại cuộc bự bố cho đến rất lâu trong tương lai vẫn chưa ra mắt trên toàn đế quốc. Hiểm họa chủ yếu cho những người Cơ Đốc trong thay kỉ thứ 2 đến từ cá nhân các tổng trấn, hành vi theo sáng tạo độc đáo của chủ yếu họ hoặc bên dưới sức nghiền của các cộng đồng địa phương. Chẳng hạn, vào cuối trong thời điểm 170 tình trạng xôn xao trong dân chúng ở Lyons dẫn mang đến một cuộc tàn tiếp giáp thật sự những dân cư Cơ Đốc giáo nói tiếng Hi Lạp ở đó. Thầy dạy dỗ của Marcus là Junius Rusticus, với quyền hành của một thái thú, vẫn xử và hành hình những người Cơ Đốc giáo (trong kia có toàn bộ cơ thể biện hộ mang lại họ là Justin Martyr). Chắc chắn chắn phiên bản thân Marcus đang biết về đạo Cơ Đốc, nhưng không tồn tại lí vì chưng gì nhằm nghĩ rằng nó chiếm phần phần đặc biệt trong lao động trí óc của ông. Một lượt trực tiếp nhắc đến nó trong Suy tưởng (11.3) phần nhiều là sau đó ông tự ý thêm vào, còn những hàm ý mà một số trong những học mang nêu ra chắc chắn là không tồn tại thực....