THƠ CHỜ ĐỢI NGƯỜI YÊU

Những bài bác thơ tình bi tráng về một fan đang mong chờ tình yêu đã về kề bên, để cùng nhau xây dựng hạnh phúc, mộng ước,..

Bạn đang xem: Thơ chờ đợi người yêu

*
thơ chờ đợi người về với ta.

THƠ TÌNH BUỒN: ĐỢI CHỜ

Tác giả: Nguyễn Văn Quốc

Năm năm thương lưu giữ một ngườiMười năm hoang phí một thời xuân xanhTình duyên sao quá mong manhDẫu bao thương lưu giữ cũng đành chia xa !

Sông xưa vắng vẻ bóng fan quaĐường xưa vắng ngắt ánh trăng ngà bao đêmCố quên lòng lại lưu giữ thêmNgười xưa có thấu nỗi niềm vào ta ?

Chiều chiều đứng chờ sân ga…Từng ngày đón đợi người ta trở vềNgười xưa vắng láng sông quêTa ngồi trông đợi… ê chề nỗi nhức !

Em về xứ lạ làm cho dâuTình xưa như nước qua mong từ đâySông quê nước vẫn luôn đầyTình xưa vẫn cạn từ thời điểm ngày em xa!

*
thơ chờ đợi người đã về với ta (ảnh: internet)

THƠ TÌNH BUỒN: ANH SẼ CHỜ

Tác giả: Thanh Tâm

Anh chẳng ngại thời gian đâuChỉ buộc phải em hứa bao lâu cũng chờ..!Nhớ em anh viết vần thơCâu yêu mến câu lưu giữ câu chờ đợi em

Khi buồn anh dở ra xemTừng câu từng chữ đang lem úa màuMà sao câu hẹn ngày nàoChắc là theo gió bay vào lúc không

Mấy mùa cây lúa trổ bôngLà ngần ngày ấy anh hy vọng anh chờBiết Là lời hứa hẹn tuổi thơHứa mang lại vui đấy! Ai đợi mặt ai

Em giờ như cánh chim bayRiêng anh sinh hoạt lại đêm ngày nhớ thươngGiờ thì tóc sẽ điểm sươngHai mươi năm lẻ vấn vương láng hình

Nhớ ai tác nước đầu đìnhNhững tối trăng sáng chúng mình gồm đôiBây tiếng em vẫn xa rồiChỉ gì câu hứa phải tôi vẫn chờ. …!

*
status chờ đón người yêu bởi thơ (ảnh: internet)

BÀI THƠ: CHỜ EM

Tác giả: Nguyễn Xuân Trung

Anh hóng em trái tim dần dần hóa đáThầm hy vọng ngày nào đó để gặp emDẫu ước mơ như sợi chỉ mong sao manhVẫn ngóng em như máu anh tươi đỏ

Dấu yêu thương ơi anh biết em địa điểm đóMưa ko rơi nên đất nóng khô cằnEm truân chuyên bao vất vả nhọc nhằnHằn in đậm trên làn da khóe mắt.

Chiều thu buông sợi nắng xoàn hiu hắtThương em những để mắt lệ sầu rơiMột mình anh trong nỗi nhớ nghịch vơiÔm nỗi nhớ mà lại âu đành duyên phận.

Có ai yêu nhưng tình ko lận đậnVượt phong tía trắc trở bắt đầu thành duyênGạt sầu bi xóa đi hầu như ưu phiềnGiữ trọn vẹn ý thức yêu sâu lắng.

Nếm vị tình bao ngọt ngào, cay đắngAnh mong trao tình…Còn vào trắng…cho em.

BÀI THƠ: CHỜ ANH

Tác giả: Nguyễn Xuân Trung

Em hóng anh dạo bàng vừa trút láNay sẽ là hạ cuối, chớm thu sangVe thôi ran, hoa cúc đang nở vàngNỗi mong đợi ngày càng thêm vời vợi.

Dẫu bao gồm sao em vẫn chờ vẫn đợiNgày anh về em mê mẩn say mêTay trong tay dẫu run rẩy dềnh dang vềEm vẫn giữ không nhằm rời xa nữa.

Thời gian ơi hãy đừng đùa chòng ghẹo nữaĐừng kéo dãn dài và nũng nịu đong đưaHãy trôi cấp tốc đừng để gió hương thơm thừaĐừng nhằm tình chan đựng nỗi ngóng mong.

Ở địa điểm xa anh có biết xuất xắc khôngNỗi lưu giữ anh nhưng lòng em quặn thắtChỉ mong muốn sao sớm mang lại ngày ngay cạnh mặtĐể tình trao trong đôi mắt ướt lệ nhòa.

Xem thêm: Kỹ Thuật Cắt May Áo Dài Truyền Thống, Hướng Dẫn Cắt May Áo Dài Truyền Thống

Hè nắng nồng đã lừ đừ trôi quaThu chớm đến cơn mưa về vội vãNhớ anh những lòng em mửa nao quáMuốn xé lòng vá nỗi lưu giữ ngày xa.

*
status thơ với câu nói hay về sự chờ đón (ảnh: internet)

THƠ TÌNH BUỒN: ĐỢIThơ: Dương Tuấn

Trăng tròn ão óc trở giấc khuyaSương mũi lòng chi lệ tầm tã ?Có ngắm cảnh không cơ mà ngơ ngẩn?Ta ngồi âm thầm lặng lẽ nhớ ai kia.

Còn nhớ thiếu nữ đi bữa hôm nàoRưng rưng mắt ngọc ứ đọng ngàn saoTa xé tim ta trùm lời hứaSợ nắng làm phai đầy đủ ngọt ngào.

Ta thả hồn ta đi tìm kiếm emTìm nơi biển lớn lạ đến rừng quenTít tận đồi mơ ven suối mộngSao chỉ mình ta giữa đêm black ?

Em nhớ gì không mong hẹn thề ?Hay tiếng nồng ấm nghĩa phu thê ?Bỏ con trai thi sĩ bên trên bến hẹnLạc lối con đường yêu chẳng chịu đựng về.

Ta nhốt hồn ta giữa tim taVẹn tròn lời hứa mộng tình xaGội nước thời hạn ta mãi đợiMặc nhẵn trăng non hứa trăng già.

THƠ TÌNH BUỒN: CHỜ NGƯỜIThơ: Vũ Thắm

Trong lòng muôn nỗi tơ vươngMà sao anh hỡi lạc mặt đường yến oanhPhải chăng tình quá ý muốn manhSầu vương liễu rủ buông mành ảm đạm hiu

Bao đông em vẫn cô liêuTình duyên lỡ nhịp tiếng yêu xa vờiTrái tim em trót trao ngườiChưa tròn giấc mộng niềm vui héo hon

Để em trông ngóng mỏi mònTình luôn tha thiết lòng son hóng chờHỏi người biết đến bao giờMãi luôn luôn chung thuỷ tim khờ tự khắc ghi

Người ơi mau trở về điTrong vòng tay nóng ôm ghì yêu thương!

*
thơ hay nói tới sự chờ đón trong tình thân (ảnh: internet)

THƠ TÌNH: EM ĐỢI ANHThơ: Vũ Thắm

Em chờ anh khi xuân không về tớiKhi hạ còn lững thửng tháng ngày trôiRồi thu lịch sự chầm đủng đỉnh luống bồi hồiĐến đông tràn khát bờ môi nồng ấm

Em ngóng anh khi đá còn trơ thẫmRêu phủ đầy như thảm gấm lụa thêuTận rạng đông đến hoàng hôn tím chiềuMuốn tra cứu lại miền dấu yêu ngày cũ

Em chờ anh khi tình yêu thương chớm nụKhoảnh khắc chờ ủ ấp đầy tình thươngĐợi trong mơ se sắt mọi đêm trườngAnh làm sao biết lòng vấn vương lạ lắm

Em ngóng anh tư mùa yêu say đắmRất chân tình gửi gắm lời nhớ anhĐể xuân nay tươi thắm đẹp duyên lànhEm niềm hạnh phúc thỏa ngày xanh ao ước đợi

Ta bên nhau nghênh tiếp mùa xuân mớiTình nồng nàn phơi cun cút càng trào dângTrao nụ hôn hồn ngây ngất xỉu lâng lângKhông xem thêm nỗi bâng khuâng sầu muộn!!!

ĐỢI AI VỀThơ: Tùng Trần

Đợi ai về..mắt mòn mỏi ngóng trôngĐể thuộc xây cơn mơ lòng trọn vẹnCòn lưu giữ không rất nhiều lời từng thề hẹnKhi một ngày trầu bén với duyên cau

Đợi ai về..mong ngày tháng qua mauNăm canh thâu chẳng thể nào tròn giấcGiọt sương đêm giăng mờ trên mi mắtLòng miên man nhưng mà se thắt tim gầy

Đợi ai về..để cố trọn vòng tayNhưng ngờ đâu trời giăng mây phủ lốiNgười nơi đâu sao còn chưa về tớiCho đường tình lầy lội bởi mưa rơi

Đợi ai về..sao chẳng thấy ai ơiĐể chốn đây một fan trông mòn mỏiNhìn trời cao rồi âm thầm tự hỏiAi bao gồm về chung lối hỡi ko ai

Đợi ai về..xuyên suốt sẽ bao ngàyThấy thời hạn như hoá dài vô tậnYêu ai những tuy không hờn chẳng giậnChỉ nhói lòng bởi số phận ban cho

Đợi ai về..như bến vắng đợi đòNhư đồng xanh ngóng cánh cò tương ngộĐợi ai về cơ mà mi tràn lệ đỗNên canh tàn mà dỗ giấc ko yên.

*
thơ trọng điểm trạng nói đến sự mong chờ trong tình yêu (ảnh: internet)

MÃI MÃI ĐỢI ANHThơ: Diệp Ly

Em hóng anh khi hoàng hôn nhạt nắngChút cố kỉnh chiều hiu hắt che niềm đauChân trời xa thăm thẳm nỗi u sầuLời mến nhớ ngàn câu chưa kịp nói.

Em hóng anh lúc sương giăng ngõ tốiBước độc hành bồn chồn nẻo về xưaGói hành trang nặng nề trĩu miếng duyên thừaHồn phiêu bạt thẫn thờ qua miền nhớ.

Em đợi anh các canh nhiều năm trăn trởTừng trái sầu nức nở rụng vào timTrời về khuya bông hoa cũng lặng lìm.Nghe ký kết ức đắm ngập trong nuối tiếc.

Em ngóng anh với tiếng lòng tha thiếtHương đậc ân da diết lưu giữ môi hônNgười về đi thoa xóa hết đau buồnMang tiếc nuối nhớ vùi chôn vào quên lãng.