CẢM XÚC CẠN

Những ngày cuối năm, bao gồm sự đồng cảm đến lạ, bao gồm cả các sự thay đổi và nỗ lực. Thời gian chẳng chờ đón ai cả tuy vậy mỗi phút qua đi.

Bạn đang xem: Cảm xúc cạn


*

Đó là rất nhiều ngày tươi vui mà người ta hay call nó là tuổi trẻ, như một cơn gió nhè nhẹ tương tự như những giờ thở dài, chỉ một cái ngước lên cao hay cúi đầu xuống, thanh xuân cứ rứa mà trôi một phương pháp tồi tội, sống lưng chừng.


*

Giá như ta chớ nói phân chia tay, thì chắc đa số nơi em mong đi sẽ sở hữu được anh đi cùng. Những dự định cùng nhau sẽ không thể phải dở dang. Hầu hết lịch trình anh sẽ lên sẽ không còn nằm trong ký ức.


*

“Cô 1-1 hẹn ta bất cứ lúc nào có thể nhưng không bắt buộc ngỏ một lời mời trước, cứ đâm thật rất mạnh tay vào tim làm người ta ngờ ngạc một lúc rồi new kịp phân phát giác, à… hóa ra là cô đơn.”


*

Tôi vẽ nỗi nhớ của bản thân bằng gần như câu chữ rời rộc lộn xộn, bởi văn phong lảm nhảm bế tắc. Do tôi đo đắn vẽ nỗi nhớ ráng nào, làm núm nào nhằm nguôi đi nỗi nhớ về người…


*

Tận cùng của tung vỡ người bao gồm biết là gì không? Là ngày dài vẫn trôi mà lại ta chẳng có nhau bên đời. Lời nói dối đáng thương nhất là lời nói mà tín đồ ta ngang nhiên nói dối để ngụy trang đi cái cảm xúc


Loay hoay bên mảnh kí ức thật gần cơ mà hóa ra đã là dần cũ, nó cứ khiến tớ cảm giác nao lòng giường vánh...


Người kỳ lạ ơi…, chắc rằng thành phố này vượt đổi không quen cho nhị ta đứng cạnh nhau. Bao hàm ngày ngồi cạnh nhau kể lẫn nhau nghe tâm tư tình cảm tình cảm của cuộc đời mình


Rồi ngày làm sao đó chúng ta cũng sẽ ổn cả thôi, ổn định với cái thời gian hiện tại tuy thế lại bức rứt với thời thanh xuân sai thời điểm


Bởi “nhân duyên” là vì trời định tuyệt lòng người vì nhau mà thành… chính vì vậy nếu bao gồm “thương nhau” xin đừng để đó !!!


Có những cảm xúc của một người nào đó có lại cho chính mình suốt cuộc sống này chúng ta cũng sẽ...


Tuổi trẻ cứ như một cơn mưa rào, chợt đến rồi bỗng dưng đi chỉ trong cái chiều bi ai lấp ló sau ô cửa. Tuổi trẻ cũng tương tự những giờ thở dài, chỉ một cái ngước lên rất cao hay cúi đầu xuống...


Chúng ta không hề trẻ, gắng lấy đâu ra dư thời hạn để tò mò hết người này đến fan khác. Nói thẳng ra thì ko phải không có mà là lười, lười phải ban đầu lại từ bỏ đầu, lười buộc phải tìm hiểu… Rồi lại hại không hợp, cầm cố lại tốn thêm thời gian…


Chỉ đề xuất em quay lưng đi… anh cách tiếp, hay chỉ việc mình buông tay một xíu. Vậy là lạc mất nhau giữa dùng Gòn, vậy là trở thành bạn dưng trong cuộc đời nhau. Sài Gòn nói nhỏ dại nhưng không…


Chúng ta luôn tiếc nuối gần như thứ đang qua đi, vẫn tuột khỏi tầm tay với. Tình thân cũng vậy, nó như các người chúng ta dắt tay thuộc đi bên trên mỗi đoạn đường ngắn dài khác nhau của cuộc đời...

Xem thêm: Cách Cắt Áo Cúp Ngưc - Bán Sách Dạy Cắt May Cao Cấp 0982 810 286


Thời gian thật sự rất lớn khiếp, là thứ đem đi tuổi thơ hồn nhiên đầy mơ mộng của mình. Vùi phủ đi những quan hệ lập lòe đã chớm nở...


Cuộc đời của con bạn thật cực nhọc hiểu với cũng thật kỳ lạ lẫm, có thỉnh thoảng bạn dành không ít thời gian để thay đổi một suy xét nhưng mãi chẳng thể thay đổi được. Nhưng gồm đôi khi chỉ cần một câu nói, một ánh mắt đơn giản đi về cuộc sống đời thường thì gần như chuyện đang khác...


Định mệnh – là loại thứ đã đến mình gặp gỡ nhau thân cái sài thành rộng lớn này, đã cho ta cảm nhận được cái hạnh phúc này theo hằng năm tháng. Nhưng bọn chúng ta, đầy đủ con người bình thường luôn phạm phải những sai lầm bình thường...


Trong đời, ai cũng có đôi lần mong muốn cho thời hạn quay trở lại. Nhưng mà chẳng phải là việc tiếc nuối một khoảnh khắc, một lời nói, một quyết định, tuyệt điều gì còn dang dở, nhiều lúc chỉ là niềm mến nhớ thiết yếu mình khi ấy...


Hé khung cửa sổ để ngắm nhìn thành phố. Dưới ánh điện đèn, hầu hết hạt mưa trở bắt buộc lóng lánh nhưng có vẻ nặng năn nỉ hơn. Dòng người cứ cụ vội vã mà chạy mưa, mặc mang đến từng cuộn nước ập bổ vào phương diện nhau. Có lẽ về nhà là vấn đề mà người ta ao ước đợi...


Và ta lại mong bốc khá khỏi cái tp chộn rộn này, chỉ cần một thời gian thôi, được về với nhà, với cái nơi ấm áp đó. Ngủ trọn một giấc. Thở đa số từng nhịp. Để ta biết mình không có gì chơi vơi cùng ngột ngạt…


Hôm nay, chỉ vô tình thôi, mình thấy được cầu tp sài thành lẫn trong trận mưa nhẹ nhàng đầu thu. Qua size kính vốn mờ nhạt của chuyến bus quen thuộc thuộc, nay lại thêm nhòe đi bởi ướt, đa số thứ đối với mình – sao hóa trang đến thế...


Mưa làm bé thấy đơn độc quá… cái tuổi này vẫn chưa tìm cho khách hàng được một bờ vai để tựa, 1 bàn tay ấp triều mến, thân thương. Số đông tình cảm chỉ với loại cảm xúc chóng tàn, nháng qua


Có đa số ngày, nỗi buồn lấn chiếm hết trọng điểm trí tôi. Bi lụy đến nỗi nhìn gì cũng thấy ghét, làm cái gi cũng thấy chán, chỉ mong muốn chết đi mang lại xong. Tôi thường đưa tay lên trán, ngước mắt lên xà nhà rồi cứ lang sở hữu với một đống suy xét hỗn độn vô hình...