Nhân Vật Lịch Sử Trung Quốc

Dưới đó là 10 nhân đồ vật thông minh kiệt xuất độc nhất trong lịch sử dân tộc Trung Quốc theo xếp hạng của tờ báo điện tử đáng tin tưởng Sohu.com.


Trải qua hàng vạn năm lịch sử, Trung Quốc từng ghi nhận rất nhiều nhân tài kiệt xuất. Trong số đó, những đại nhân vật sở hữu trí lý tưởng tuyệt đỉnh nhất chính là 10 vĩ nhân nổi tiếng dưới đây.

Bạn đang xem: Nhân vật lịch sử trung quốc

Vị trí thứ nhất: Thủy tổ Đạo gia – Lão Tử


*

Lão Tử đứng đầu trong danh sách những nhân vật tuyệt vời nhất vào lịch sử Trung Hoa. (Tranh: Nguồn Internet).


Tương truyền rằng, Lão Tử sống vào thế kỷ VI TCN. Trong lịch sử Trung Quốc, ông được ghi nhận là nhân vật tất cả ảnh hưởng to lớn đến lịch sử, văn hóa, tôn giáo Trung Hoa.

Lão Tử xuất thân là người phàm mắt thịt, nhưng quan sát từ góc độ văn hóa – tôn giáo, ông lại giống như một vị Thần, là người sáng sủa lập ra Đạo giáo.

Tác phẩm lưu danh nghìn năm của Lão Tử chính là "Đạo đức kinh". Tác phẩm này được hậu thế ví như một "bảo tàng lớn", là "bách khoa toàn thư", là kiệt tác đệ nhất bàn về bản thể triết học Trung Quốc.

Không chỉ đề cập tới triết học, "Đạo đức kinh" còn hàm chứa nhiều kiến thức quý giá về văn học, mỹ học, binh pháp, buôn bản hội học, luân lý học, thiên văn học, dưỡng sinh…

Sinh thời, Lão Tử luôn theo đuổi lối sống thanh tịnh. Ông cũng là tác giả của học thuyết "vô vi" thuộc nhiều triết lý nhân sinh khác.

Trải qua hàng ngàn năm, những học thuyết, triết lý của Lão Tử tựa như một thứ ren văn hóa, thấm vào lối sống, suy nghĩ, phương thức sinh tồn của người Trung Hoa, cũng chi phối thế giới quan, nhân sinh quan, thẩm mỹ quan với nhiều quan niệm không giống của họ.

Tư tưởng của Lão Tử ko chỉ gồm nhiều ảnh hưởng với truyền thống văn hóa china mà còn tồn tại vai trò quan trọng đối với kho báu văn hóa nhân loại.

Vị trí thứ hai: Bách gia bỏ ra tổ - Khương Tử Nha


*

Khương Tử Nha có tên thật là Khương Thượng, tự Tử Nha, là khai quốc công thần của bên Chu vào thế kỷ 12 trước Công nguyên cùng cũng là quân chủ khai lập nước Tề tồn tại từ thời Tây Chu đến thời Chiến Quốc vào lịch sử Trung Hoa.

Do là vị quân chủ đầu tiên của nước Tề, đề xuất ông được hậu thế tôn xưng là "Tề Thái Công", hay còn được gọi là "Khương Thái Công", "Thái Công Vọng" hay "Lã Vọng".

Tương truyền rằng Khương Tử Nha sống thọ tới 139 tuổi. Vào những năm đầu thời Tây Chu, ông được Chu Văn Vương phong làm cho Thái sư, tôn là "Sư thượng phụ".

Khi còn phò tá Chu Vương, Khương Tử Nha đã sáng sủa tạo buộc phải mưu kế "Tiễn thương", gồm công góp Chu vương diệt bên Thương.

Sau lúc diệt Thương, Khương Tử Nha với tư phương pháp là người bao gồm công đầu bắt buộc đã trở thành Thống soái. Ko chỉ là một anh tài về quân sự, bao gồm trị, ông còn tồn tại sức ảnh hưởng khổng lồ lớn đối với văn hóa Trung Quốc.

Những triều đại trong tương lai đều công nhận vai trò không thể cầm cố thế của Khương Tử Nha trong lịch sử dân tộc. Những hệ tư tưởng của Nho giáo, Đạo giáo, binh pháp… đều lấy tư tưởng của ông có tác dụng gốc. Cũng bởi vậy mà Khương Tử Nha được tôn xưng là "Bách gia chi tổ".

Vị trí thứ ba: Khai quốc công thần bên Hán – Trương Lương


*

Trương Lương (250 – 186 TCN), tên chữ là Tử Phòng, người dân tộc Hán. Ông là một trong những mưu sĩ chủ chốt của Hán Cao Tổ Lưu Bang. Trương Lương cùng với Hàn Tín, Tiêu Hà được tôn làm "Hán sơ tam kiệt".

Sử cũ gồm ghi, Trương Lương là một mưu sĩ xuất chúng, cũng là trợ thủ đắc lực góp Lưu Bang giành chiến thắng vào cuộc chiến Hán – Sở tranh hùng, tạo dựng buộc phải cơ đồ công ty Hán.

Sinh thời, Trương Lương không yêu thích hư vinh, ko khát cầu quyền lực. Lúc về già, ông cương quyết từ quan liêu để đi nghêu du thiên hạ. Sau thời điểm qua đời, Trương Lương được phong làm Văn Thành hầu.

Tác phẩm "Sử ký" vào chương "Lưu Hầu thế gia" đã đặc biệt ghi lại đưa ra tiết về cuộc đời của Trương Lương. Năm xưa, Hán Cao Tổ Lưu Bang ở Lạc Dương nam giới Cung cũng từng thừa nhận:

"Bày mưu kế ở vào màn trướng, quyết định thắng lợi ở bên cạnh ngàn dặm, đó là công của Tử Phòng".

Vị trí thứ tư: Ngọa Long tiên sinh – Gia mèo Lượng


*

Gia mèo Lượng (181 – 234), thương hiệu chữ là Khổng Minh, hiệu Ngoại Long, được biết tới với phương châm mưu sĩ của Lưu Bị vào thời Tam Quốc và là Thừa tướng công ty Thục Hán sau này.

Ông được mệnh danh chính trị gia kiệt xuất, là bên quân sự đại tài, cũng là đơn vị văn, bên thư pháp nổi tiếng.

Gia cát Lượng cả đời dốc hết vai trung phong huyết, cúc cung tận tụy vì chính quyền bên Thục Hán. Ông để lại các tác phẩm nổi tiếng như "Xuất sư biểu", "Giới tử thư".

Ông cũng chính là chủ nhân của hàng loạt phát minh như mộc ngưu lưu mã, đèn Khổng Minh, cải tạo nỏ Liên châu, sau đổi thương hiệu thành nỏ Gia cat (nỏ này mỗi lần bắn được 10 mũi tên).

Nhờ trí tuệ xuất chúng của mình, Gia mèo Lượng đã trở thành hình tượng chuẩn mực của những nhân vật túc trí, đa mưu, là nhập vai của trí thông minh, của tài giỏi xuất chúng và được người đời sau ca tụng trong số tác phẩm nghệ thuật.

Vị trí thứ năm: Đại sư phong thủy – Viên Thiên Cương


*

Viên Thiên Cương (không rõ năm sinh, năm mất) là bên thiên văn học, đơn vị chiêm tinh, tiên tri, tướng số, phong thủy nổi tiếng vào lịch sử Trung Quốc.

Xem thêm:

Ông từng đảm nhiệm một vài chức quan dưới thời đơn vị Tùy và thời đơn vị Đường. Viên Thiên Cương được nhiều người biết tới với giai thoại xem tướng mang đến Nữ hoàng Võ Tắc Thiên.

Tương truyền rằng, ông biết thuật "phong giám", tất cả thể nghe tiếng gió, xem hướng gió nhưng mà đoán được điềm lành, điềm dữ. Ko chỉ vậy, Viên Thiên Cương còn am tường nhân tướng học, lục nhâm, ngũ hành…

Ông để lại nhiều tác phẩm nổi tiếng như "Lục nhâm khóa", "Ngũ hành tương thư", "Thôi bối đồ", "Viên Thiên Cương xưng cốt ca"…

Người từng sáng tạo phải lịch Âm – Dương là Cao Dục Tường từng đánh giá về Viên Thiên Cương rằng: "Tên như trăng sáng bịt thiên thu, danh như sấm xuân chấn cổ kim".

Vị trí thứ sáu: Danh thần thời Đường Thái Tông – Ngụy Trưng


Ngụy Trưng (580 – 643), tự Huyền Thành, là người gốc Hà Bắc, làm cho quan dưới thời bên Đường. Ông được biết tới với sứ mệnh là một nhà chính trị, bên sử học lỗi lạc.

Sinh thời, Ngụy Trưng từng đảm nhiệm chức gián nghị đại phu, Tả quang đãng lộc đại phu, được Hoàng đế phong làm Trịnh Quốc công, thụy Văn Trinh. Sử cũ ca ngợi Ngụy Trưng là một trong những vị quan can con gián nổi tiếng nhất Trung Quốc.

Ngụy Trưng để lại một số tác phẩm nổi bật như "Tùy thư", "Lương thư", "Trần thư", "Tề thư", "Trinh tiệm chánh yếu", trong đó trứ danh nhất đó là tuyển tập những lá thư khuyên can đơn vị vua có tên "Gián Thái Tông thập tự sơ".

Nguyên tắc của Ngụy Trưng khi có tác dụng quan là nguyện làm hiền thần chứ không có tác dụng trung thần. Cũng có khi những lời răn dạy thẳng thắn của ông ko khỏi khiến vua Đường tức giận, nhưng sau cùng, Đường Thái Tông vẫn đánh giá bán rất cao sự kiên nghị với lòng hi sinh do dân vì nước của ông.

Đường Thái Tông từng khen ngợi Ngụy Trưng:

"Trước Trinh Quán, người thuộc với Trẫm bình định thiên hạ không có ai có thể sánh kịp là phòng Huyền Linh, sau Trinh Quán, người tận trọng điểm tận lực, thẳng thắn răn dạy can, có tác dụng an quốc gia, lợi dân chúng, làm rạng rỡ công nghiệp của Trẫm, được xem như là đạo của thiên hạ, chỉ có Ngụy Trưng".

Vị trí thứ bảy: Ngọc Tuyền lão nhân – Gia Luật Sở Tài


Gia Luật Sở Tài (1189-1243), tự Tấn Khanh, hiệu là Trạm Nhiên cư sĩ, còn được biết tới với danh xưng Ngọc Tuyền lão nhân. Ông là một tướng lĩnh nổi tiếng, cũng là đại thần Mông Cổ dưới thời Thành mèo Tư Hãn.

Đời quan tiền lộ của Gia Luật Sở Tài kéo dãn gần 30 năm. Ông làm cho tới chức Trung Thư lệnh với rất được Đại hãn trọng dụng.

Vào thời kỳ đầu lập quốc, ông có công giúp Đại hãn thiết lập nhiều chính sách cùng quy chế pháp luật. Gia Luật Sở Tài là tác giả của "Tiện nghi nhất thập bát sự", từng được công ty vua coi như luật pháp tạm thời của cả nước.

Trên phương diện pháp luật, ông chủ trương quân dân phân trị, tổ chức khoa cử để tuyển chọn nhân tài, phóng thích những thành phần tri thức của Hán tộc. Gia Luật Sở Tài chủ trương "lấy Nho trị quốc, lấy Phật trị tâm", chấp pháp công bằng, việc thi hành án tử hình phải có trình báo với được phê chuẩn, ko được tùy ý gần kề sinh.

Tư tưởng với những chế tài luật pháp của ông bao gồm ảnh hưởng đặc biệt lớn lớn đối với pháp luật hiện hành dưới thời công ty Nguyên.

Vị trí thứ tám: Mưu sĩ đơn vị Tống – Triệu Phổ


Triệu Phổ (921-991), thương hiệu chữ là Tắc Bình, được biết tới với sứ mệnh mưu sĩ, khai quốc công thần bên Bắc Tống, là quân sư của Triệu khuông Dẫn.

Năm 15 tuổi, Triệu Phổ theo phụ vương rời quê công ty Lạc Dương. Từ nhỏ ông đã được học tập "Lại trị" (tác phong của quan lại thời xưa).

Triệu Phổ cũng là tác giả của kế "Hoàng bào gia thân", cũng là "đạo diễn" của kế sách nổi tiếng "Dùng rượu tước binh quyền", giúp công ty Tống lấy được cơ đồ nhưng không đổ máu.

Ông theo Triệu khuông Dẫn từ thời niên thiếu, trong tương lai lại làm cho quan cho nhà Tống gần 30 năm, qua đời ở tuổi 71.

Vị trí thứ chín: Thần cơ diệu toán – Lưu Bá Ôn


Lưu Bá Ôn (1311-1375), tên thật là Lưu Cơ, tự là Bá Ôn. Ông là nhà văn, bên thơ nổi tiếng, cũng là khai quốc công thần của Minh triều.

Tương truyền rằng Lưu Bá Ôn thông đạt kinh sử, hiểu thiên văn, tường binh pháp. Ông bao gồm công phò tá Chu Nguyên Chương lập đề xuất đế nghiệp, khai sáng cơ đồ của Minh triều, cũng từng vì chưng quốc gia mà lại dẹp yên giặc giã, nổi danh thiên hạ.

Tài năng của Lưu Bá Ôn thường được hậu thế ví von với Ngọa Long tiên sinh Gia cat Lượng. Cũng bởi vậy nhưng dân gian thường lưu truyền câu nói: "Tam phân thiên hạ Gia mèo Lượng, nhất thông vũ trụ Lưu Bá Ôn".

Trên phương diện văn thơ, Lưu Bá Ôn cùng Tống Liêm, Cao Khải được mệnh danh là "Tam đại văn thơ thời đầu công ty Minh".

Ông được hậu thế suy tôn là "thần cơ diệu toán". Mang lại đến ngày nay, hậu thế vẫn lưu truyền câu ca ngợi: "Thông binh pháp ai hơn Tôn Võ – Giỏi thiên văn phải kể Lưu Cơ".

Vị trí thứ mười: Đệ nhất mưu sĩ Đại Thanh – Phạm Văn Trình


Phạm Văn Trình (1587-1666), tự Hiến Đấu, là khai quốc công thần, mưu sĩ nức tiếng Thanh triều. Ông xuất thân là hậu duệ của danh thần Phạm trong Yêm thời Bắc Tống, từng làm quan viên dưới thời nhà Minh.

Sinh thời, Phạm Văn Trinh từng dùng kế trừ Viên Sùng Hoán, bày mưu thu phục Hồng Thừa Trù, giúp Mãn tộc làm cho chủ Trung Nguyên, khai sáng bắt buộc cơ ngơi Thanh triều. Sau này, ông trở thành khai quốc công thần của Thanh triều, được Hoàng đế tôn làm "Tể phụ".